Hồn ta ơi...cuối cùng mày đã về...
Đừng đi nữa nhé...
Cái giá mà tao phải trả...có lẽ là khá đắt đấy mày bik không...
Một người là người tao yêu nhất thế giới này...
Một là thằng bạn thân nhất của tao...(giờ thì hết rồi)
Và mém chút nữa là luôn cả đứa cháu của tao...
Sao tới tận bây giờ mày mới chịu đến thế ?
Hình như mày chỉ xuất hiện những khi tao buồn thôi nhỉ ?
Nhưng tao nghĩ mày cũng đáng giá đó chớ...có mày...tao lại là cơn gió thênh thang miên mang...
Không có mày...tao chẳng khác gì vỏ ốc vô tri cả...
Thế nên đừng bao giờ rời xa tao nữa nhé...
Tuy bik như thế tức là tao sẽ phải luôn luôn buồn...
Nhưng thà buồn...để hiểu rõ đời là cái ảo ảnh mù xa
Còn hơn vui vì chìm đắm trong cái ảo đó...
Đánh dấu sự trở lại nào...
TrailàngTrúc - vnAT
Feeling